 |
F.T Marinetti |
Triết lý của ông chính
là triết lý của Futurism (trong bài viết tuần trước blank-lab đã phân tích, mời độc giả quay lại xem để hiểu rõ hơn
Futurism, bản tuyên ngôn đầy tranh cãi của F.T.Marinetti (blank-lab.com)), ông đam mê tốc độ và những thứ hướng về tương
lai, đối với ông chiến tranh là vinh quang, nghệ thuật đương thời bị ông xem là ủy
mị, yếu đuối. Ông được biết đến nhiều nhất với các tác phẩm thở về Futurism của
mình, và bản thân ông được xem là một nhà triết lý, nhưng hôm nay blank xin giới
thiệu với độc giả một góc nhìn mới về ông. Sau khi cho ra đời bản Manifesto of Futurism,
ông cho xuất bản các tập thơ, ông gọi nó là “words in liberty” nghĩa là ngôn từ
của sự tự do, với mục đích đưa triết lý, góc nhìn của Futurism về nhân loại, chiến tranh
vào. Và điều đặc biệt đó là các bìa sách của ông được “thiết kế” một cách độc đáo,
mới lạ, chưa từng có trước đây, ngôn ngữ thiết kế hiện đại ngày nay sẽ gọi nó là
“Typographic Experiment”.
 |
Bìa tập thơ Zang Tumb: Adrianopoli
Ottobre 1912 |
Ông sử dụng typo để
gợi hình, gợi cảm mà không cần bất kỳ hình ảnh minh họa nào, các cách sắp xếp typo
của ông trên bìa luôn tạo ra sự hỗn loạn như các cuộc chiến, ông sử sụng các font
style khác nhau để gợi hình, ông thậm chí còn letter form (biến dạng chữ) đễ tạo
cảm giác.
 |
Vive la France 1914-1915 |
Umberto Boccioni
Boccioni là một họa
sĩ, một nhà điêu khắc, ông sinh năm 1882 tại Ý, và mất năm 1916 khi chỉ mới 33 tuổi, tuổi đời ngắn là vậy, ông lại là một trong những nghệ sĩ có tầm quan trọng
nhất trong quá trình hình thành phong trào nghệ thuật Futurism. Ông đã đưa những
lời thơ, lời văn của Marinetti thành visual art, và ông trở thành một trong những
người đi đầu trong phong trào này.
 |
Umberto Boccioni: Self-Portrait
|
Năm 1910, Boccioni cùng
Carlo Carrà và Luigi Russolo, đã cho ra đời bản Manifesto of Futurist Painter (Tạm
dịch là Bản tuyên ngôn của hội họa theo Chủ nghĩa Vị lai). Bản tuyên ngôn này có
chung tinh thần với Marinetti đó là đề cao sự mới lạ và sự chán ghét đối với nghệ
thuật truyền thống, nhưng bản tuyên ngôn này không nói rõ được hội họa của Futurism
là gì, dẫn đến việc ra đời của bản tuyên ngôn thứ hai “Technical Manifesto of Futurist
Painting”.
 |
Technical Manifesto of Futurist Painting |
Bản tuyên ngôn này
phản đổi và chống lại các hình thức nghệ thuật, như là hình thức khỏa thân trong
hội họa và điêu khắc. Thay vào đó, họ vẽ về cuộc sống hiện đại xung quanh họ, theo
triết lý của Marinetti. Bức tranh đầu tiên
của ông mang phong cách của Futurism là bức The City Rises (1910), bức tranh được
vẽ trên một size lớn như các bức tranh lịch sử, biến đổi các hoạt động lao động
hàng ngày của những người công nhân vô danh thành một khung cảnh hoành tráng, tựa
gốc tác phẩm là Lavoro (Labor or Work). Boccioni gọi bức nh là “sự tổng hợp tuyệt
vời của sự lao động, ánh sáng và chuyển động”. Các tia sáng chiếu rọi qua các phần
của bức tranh, các tư thế biến đổi đa dạng
của con người và động vật, bảng màu tươi sáng, tất cả họp lại tạo nên cảm giác chuyển
động, năng động của bức tranh. Vào thời điểm đó, Milan là trung tâm công nghiệp của một quốc gia nông nghiệp, vì vậy trong bức tranh, và bản phác thảo của của nó,
là một con ngựa thay vì là một cổ máy.
 |
Three Horses Tended by Men: bản nháp của bức The City Rises
|
 |
The City Rises
|
Gino Severini
Severini là một trong
những nghệ sĩ cấp tiến nhất vào thế kỷ 20 ở Ý. Ông cũng là một trong những đầu não
quan trọng nhật vào thời kỳ đầu của phong trài nghệ thuật Futurism. Điều khiến ông
khác biệt với những nghệ sĩ đương thời đó là thay vì tập trung vào máy móc và các thiết bị tân tiến
hiện đại, như một người sinh sống và làm việc tại Paris, ông đưa vẻ đẹp của cuộc sống thành phố Paris vào tác phẩm của mình, mở rộng ra các khả năng khai thác khác
chủ đề khác nhau cho phong trào nghệ thuật Futursim.
 |
Gino Severini |
Những tác phẩm
của ông khác biệt ở chỗ chính là cái cách ông đề cao nhịp điệu và niềm vui của cuộc
sống đô thị. Ông đưa Divisonism, Fauvism và Cubism vào tác phẩm của mình, Severini
tận dụng sự tương phản của màu sắc và các shape hình học, nhầm mục đich đề cao sự
trang trí, sự động học (kinetic). Bằng cách này ông đã mở ra con đường cho sự đa
dạng văn hóa cho phong trào nghệ thuật Futurism.
 |
The Boulevard, 1910-1911 |
 |
Dynamic
Hieroglyphic of the Bal Tabarin, 1912 |
Đều đi theo một triết lý chung của Futurism, nhưng mỗi một nghệ sĩ đều có cách thể hiện riêng thông qua tác phẩm của mình, từ đó thể hiện cái tôi cũng như triết lý sống riêng của mình. Đây cũng là một trong những tips mà những người làm nghành sáng tạo có thể học hỏi.
0 Nhận xét